Lời nhắn nhủ tháng Tư

Vũ Hạnh
Tháng Tư của những xe trắng muốt hoa loa kèn đầy giục giã. Của hoa phượng đỏ rực trời. Của bằng lăng tím rịm.

Tháng Tư bắt đầu bằng ngày nói dối nên tháng Tư thật hơn. Chẳng phải thế sao, nói dối là một phần hiện hữu rất thật trong bản năng của con người. Dù ai cũng căm ghét những giả dối nhưng ai cũng đôi lần nói dối đó sao?

Có những lời nói dối để trái tim bớt đi thương tổn, dù chỉ trong khoảnh khắc.

Có những lời nói dối để cứu vãn lại những thảm bại trong lòng, những thất thế của tự tôn, những thất vọng về chính bản thân mình.

Lại có những lời nói dối khiến ta đau. Lòng tin đổ vỡ tung tóe những mảnh nhọn găm vào ta. Từ người mà ta yêu thương tưởng như hơn cả bản thân mình. Nhưng vết thương đó chẳng phải đã giúp ta tỉnh thức đó sao? Có trưởng thành nào không phải trải qua đôi phen đau đớn?

Và cả những lời nói dối trơ trẽn nhất đi chăng nữa! Nếu nó khiến bạn phẫn nộ thì chúc mừng bạn vì bạn vẫn là một con người. Một con người biết đúng sai phải trái, biết phẫn nộ trước dối trá. Có những người tu thành chính quả, họ điềm tĩnh bước qua sân si của đời, từ ái trước những sai trái của người xấu, tốt thôi, nhưng cuộc đời vô vi ấy thuộc cảnh giới khác chúng ta rồi.

Tháng Tư về, gió hát mùa Hè. Có những chân trời xanh thế! Lòng người tinh tươm hơn khi có nắng. Gió như là thương nhau, bầu trời xanh như là lòng độ lượng. Để ta có thể thứ tha cho những vết thương của những mùa đã cũ. Là mùa hè chớm chạm để nhiệt huyết của những năm tháng tuổi trẻ lại ùa về. Và ta sẽ lại sống rực rỡ như những mùa hè năm ấy, phải không ta?

Tháng Tư của những xe trắng muốt hoa loa kèn đầy giục giã. Của hoa phượng đỏ rực trời. Của bằng lăng tím rịm. Của rất nhiều thương nhớ mà ta đã neo giữ trong tim mình. Tháng Tư của rất nhiều lời hẹn để cùng ta ghi dấu lại đời mình về một tháng Tư chúng ta từng sống, từng yêu, từng mê mải đến thế.

Hôm nay, ngày của tháng Tư rực rỡ! Bạn của tôi ơi, chúng ta có thể cùng nhau làm nên một tháng Tư với nhiều hơn nữa lòng tin vào chính bản thân mình chứ?

Tin rằng mình sẽ có một tháng Tư tròn vẹn và cháy bỏng, được không?

Hoàng Anh Tú