“Tôi là người Việt Nam”
23h30, Ambre Martinod (SN 1995, Pháp) giật mình bởi tiếng chuông tin nhắn phát ra từ chiếc điện thoại ở trên bàn. Cô cầm máy lên trong sự hồi hộp tột cùng.
Từ khi đăng tin tìm kiếm mẹ ruột, Ambre luôn trong tâm trạng hồi hộp mỗi khi chuông điện thoại reo. Cô tìm kiếm người sinh ra và bỏ rơi mình từ những năm tháng tuổi thơ.
Đến nay đã 28 năm trôi qua, Ambre vẫn chưa nhận được bất kỳ thông tin đáng hy vọng nào. Dẫu vậy, cô không từ bỏ và tin một ngày nào đó, phép màu sẽ xảy ra.
Cô kể: “Tôi là người Việt Nam. Tôi sinh ngày 4/10/1995 tại bệnh viện Long Xuyên (An Giang). Sau khi sinh, mẹ tôi rời khỏi bệnh viện. Bảo mẫu của tôi kể rằng, lúc đó mẹ tôi có thể chỉ mới 15-16 tuổi”.
Bị bỏ rơi từ lúc mới lọt lòng, bé gái được chuyển đến Trung tâm nuôi dưỡng người già và trẻ em mồ côi thị xã Long Xuyên. Tại đây, cô được giám đốc trung tâm đứng ra làm giấy khai sinh với tên Dưỡng Thị Ngọc Sương.
Ít lâu sau, Ngọc Sương được một phụ nữ Pháp đến nhận làm con nuôi. Sang Pháp sinh sống, Ngọc Sương lớn lên trong gia đình bố mẹ nuôi dạt dào tình yêu thương.
Tuy vậy, ngay khi còn rất bé, Sương đã sớm nhận ra mình có những điểm khác biệt với bố mẹ, người xung quanh. Cô bé luôn tò mò về bản thân. Cuối cùng, cô được bố mẹ nuôi cho biết về nguồn gốc của mình.
Ngọc Sương lúc bị bỏ rơi, được Trung tâm nuôi dưỡng người già và trẻ em mồ côi thị xã Long Xuyên nhận nuôi.
Ngọc Sương chia sẻ: “Suốt thời thơ ấu, tôi luôn tự hỏi về nguồn cội của mình. Mẹ nuôi cũng không giấu việc tôi là người Việt Nam. Khi biết mình được sinh ra ở Việt Nam, tôi luôn cảm thấy một khoảng trống trong tim.
Tôi là người Việt Nam nên tôi luôn nghĩ về quê hương, gia đình, người sinh ra mình. Dù có một gia đình người Pháp yêu thương, chăm lo không thiếu thứ gì nhưng tôi vẫn khắc khoải câu hỏi ai đã sinh ra mình, mẹ tôi trông ra sao…”.
Để trả lời cho sự khắc khoải ấy, Ngọc Sương quyết định tìm kiếm cha mẹ ruột từ khi còn rất nhỏ. Được sự ủng hộ, hỗ trợ của bố mẹ nuôi, Sương về Việt Năm năm 13 tuổi với hy vọng tìm được cha mẹ ruột. Tuy vậy, lần trở về này, cô gái không tìm kiếm được gì.
Đau đớn nhưng sẽ tha thứ
Lần thất bại ấy không khiến cô gái chùn bước. Sương tiếp tục tìm kiếm mẹ ruột bằng nhiều cách. Cô liên hệ với những hội nhóm tìm người thất lạc trên các trang mạng xã hội, tổ chức hỗ trợ tìm người thân…
Ngọc Sương trở thành con nuôi của đôi vợ chồng người Pháp.
Tuy vậy, việc cô gái không có nhiều thông tin về mẹ như họ tên, năm sinh, địa chỉ, hình ảnh… khiến công việc tìm kiếm trở nên vô cùng khó khăn. Cô gái cũng đã lật tung những manh mối mà cô nghĩ có thể đem lại chút thông tin gì đó về mẹ. Song, tất cả đều không đem lại kết quả.
“Tôi sẽ không bao giờ dừng lại. Bởi, lúc nào tôi cũng nghĩ về nguồn gốc của mình, về mẹ. Tôi luôn mong muốn về Việt Nam thêm một lần nữa. Thậm chí, tôi đã nghĩ đến việc sẽ sống ở cả Việt Nam và Pháp để tìm lại mẹ”, Ngọc Sương chia sẻ.
Suốt 28 năm qua, trái tim cô luôn bị giằng xé bởi nỗi đau và sự giận dữ. Ngọc Sương đau đớn khi biết mẹ bỏ rơi mình từ lúc mới chào đời.
Dù có cuộc sống đáng mơ ước ở Pháp nhưng không lúc nào Ngọc Sương không nghĩ về mẹ đẻ, về quê hương.
Mãi cho đến bây giờ, khi đã trưởng thành, Ngọc Sương như thấu hiểu được nỗi đau của người phụ nữ khi phải bỏ rơi đứa con vừa mới sinh ra. Dẫu nỗi đau bị bỏ rơi vẫn âm ỉ trong lòng nhưng Sương khẳng định bản thân sẽ tha thứ cho mẹ nếu được gặp lại.
Thông qua các phương tiện truyền thông, Ngọc Sương nhắn nhủ với mẹ: “Mẹ thân mến. Con muốn nhắn với mẹ rằng mẹ đã sinh ra một bé gái vào tháng 10/1995 tại Việt Nam. Mẹ đã đưa ra một lựa chọn đau đớn là nhanh chóng rời bỏ đứa con vừa chào đời của mình.
Con sẽ không trách mẹ đâu vì con biết, sự lựa chọn ấy đối với mẹ chắc hẳn rất đau đớn. Và, mẹ hẳn phải có lý do của mình. Con cũng muốn cho mẹ biết rằng, con của mẹ vẫn khỏe, con sống ở Pháp, trong một gia đình tràn đầy tình yêu thương.
Cô đã tìm kiếm mẹ đẻ từ những năm thơ ấu và bây giờ vẫn tiếp tục hành trình gần như vô vọng.
Dẫu vậy, con luôn có một khoảng trống trong trái tim của mình. Con không biết mình giống ai. Con không biết con có giống mẹ hay không. Con muốn gặp mẹ để tìm ra câu trả lời.
Con không biết mẹ còn nhớ và nghĩ về con không. Con không biết mẹ có muốn tìm lại con hay không. Nhưng con muốn mẹ biết rằng, không một phút giây nào trôi qua mà con không nghĩ về mẹ.
Con biết bây giờ việc tìm lại mẹ rất khó, nhưng con sẽ không từ bỏ. Con luôn cố gắng và tin tưởng sẽ được gặp mẹ vào một ngày không xa”.
Cuối cùng, Ngọc Sương mong muốn bất cứ ai có thông tin nào về mẹ của mình có thể liên hệ với cô qua địa chỉ email: ambre.cabrol@hotmail.fr.
* Ảnh: Nhân vật cung cấp
Hà Nguyễn