Cho đến khi lập gia đình, sinh con, tôi chưa bao giờ có trong tay số tiền trăm triệu đồng. Tiền lương công nhân của vợ chồng tôi chỉ vừa đủ trang trải chi phí thuê phòng trọ, học phí cho con.
Không có thời gian làm thêm, vợ chồng tôi không có thêm khoản thu nhập nào ngoài những giờ tăng ca. Con cái ngày mỗi lớn, cuộc sống ngày càng chật vật, tôi gửi mơ ước đổi đời vào những tờ vé số.
Cuối ngày, mỗi khi chở vợ đi chợ, tôi đều trích ra vài chục nghìn mua vé số. Mua xong, tôi đều mơ đến lúc trúng giải.
Thậm chí tôi còn nghĩ đến việc trúng số sẽ mua chiếc xe máy mới, thuê ngôi nhà nguyên căn hoặc về quê mua đất, xây nhà... Thế nhưng, sau 16h30 ngày hôm sau, tôi lại chán nản xé hoặc vứt bỏ những tờ vé số tôi nâng niu, vuốt thẳng, kẹp kỹ trong ví.
Đúng lúc tôi tuyệt vọng nhất và chấp nhận sự thật mình không phải là người may mắn, tôi lại trúng số. Bất ngờ hơn, tôi trúng thưởng 12 vé độc đắc với trị giá trên 20 tỉ đồng.
Đây cũng là lần đầu tiên tôi mua vé số với số lượng nhiều đến thế. Hôm đó, sau khi trả tiền sửa chiếc xe cũ, tôi còn trong túi 150.000 đồng.
Nghĩ 150.000 đồng chẳng làm được việc gì, tôi đem mua vé số với một người bán vé số dạo không hề quen biết. Lúc mua, tôi cũng không lựa chọn mà tùy tiện lấy một tập 12 tờ cùng một dãy số. Số tiền còn lại, tôi mua thêm vài vé lẻ khác.
Như mọi lần, mua xong, tôi kẹp vào ví rồi thảy vào cốp xe. Hai hôm sau, tôi mở cốp xe lên kiểm tra xem xăng còn hay hết mới nhìn thấy tập vé số.
Tôi mở điện thoại, bấm trang dò số để dò cho có lệ vì đã quen với cảm giác chẳng trúng một giải nào. Nào ngờ, khi dò xuống đến giải độc đắc, tôi thấy dãy số này trùng với những con số ghi trên tệp 12 tờ vé số của tôi.
Tôi sung sướng đến ngộp thở. Tim tôi đập loạn xạ, người lâng lâng, miệng nói cười lảm nhảm. Tôi chỉ muốn hét lớn thật to, vứt bỏ chiếc nệm cũ xỉn màu, bán luôn chiếc xe máy cà tàng cho đồng nát, đốt hết đống quần áo cũ bạc màu, nhăn nhúm…
Tôi cũng định chạy đi lãnh giải rồi vác về cái ti vi mới cho con xem hoạt hình, tặng vợ chiếc tủ lạnh, cái bếp gas mới…
Trong niềm sung sướng tột bậc, tôi bắt đầu nghĩ về tương lai không còn là một thằng công nhân sáng làm, tối ngủ, ngày đêm tăng ca. Tôi mường tượng về cuộc sống xa hoa có xe sang, nhà rộng, được bà con, bạn bè trọng vọng…
Tuy nhiên, sau ít phút định thần, suy nghĩ thật kỹ về việc sử dụng số tiền quá lớn, tôi cảm thấy lo lắng, hoang mang. Tôi sợ khi biết mình có quá nhiều tiền, tôi sẽ trở thành trung tâm chú ý của người thân, bạn bè, cuộc sống sẽ xáo trộn.
Các con tôi cũng sẽ không học được cách sống tiết kiệm, thậm chí sống buông thả, ăn chơi… rồi hư người. Tôi cũng sợ có tiền vợ chồng tôi sẽ sinh tật, sa đà vào những thú vui vô bổ gây phương hại đến gia đình.
Vợ chồng tôi đều là công nhân, không có kinh nghiệm làm kinh doanh. Tôi lo sợ nếu đem tiền đi kinh doanh thì khó tránh khỏi thua lỗ… Những câu chuyện về người trúng số, giàu có trong chốc lát rồi tán gia bại sản về sau càng khiến tôi lo sợ.
Đến giờ, tôi vẫn chưa nghĩ ra được cách quản lý, sử dụng số tiền trời cho ấy như thế nào cho hợp lý. Việc vừa phải giấu chuyện trúng số vừa suy nghĩ, tìm ra phương án sử dụng, quản lý số tiền ấy khiến tôi nhiều đêm không thể ngủ.
Tôi rất mong nhận được sự góp ý từ mọi người.